Bạch Thất Ngư nhíu mày, nữ nhân này lại nổi điên gì vậy? Lúc nói chia tay với mình thì dứt khoát như chém đinh chặt sắt, bây giờ lại đến quấn lấy mình? "Chúng ta đừng giở mấy trò vô ích này nữa, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?"
Nghe những lời này, Chu Vân Đình vốn còn tươi cười, thần sắc lập tức lạnh đi.
Nàng chỉ vào mũi Bạch Thất Ngư, đột nhiên "phịch" một tiếng quỳ xuống: "Ta đã hết lần này đến lần khác cho ngươi mặt mũi rồi, ngươi đừng không biết điều nữa."
Bạch Thất Ngư: "...... Lời này của ngươi nghe thì cứng rắn đấy, nhưng động tác quỳ xuống là thật lòng sao? Ngươi có thể đứng lên để chúng ta nói chuyện đàng hoàng được không?"




